Ý đồ thiết kế là một “bóng râm” lớn được tạo bởi mái hiên trải dài đan cài cây xanh hiện trạng, nhằm giảm thiểu tối đa sự xuất hiện vật lý của công trình kiến trúc, đề cao tính “âm”, nhường lại tối đa sự hiện hữu cho di sản nhà thờ chính tòa có tính “dương” khá rõ rệt.Ngôi thánh đường hiện tại là di sản kiến trúc, được tạo lập trên một nền móng của công trình tôn giáo tiền nhiệm (Phật giáo ở đây cũng là một tôn giáo ngoại lai), lớp lang các tín ngưỡng du nhập trong đời sống văn hóa Việt Nam, bằng cách này hay cách khác với nhiều mục đích khác nhau từ tư tưởng đến đời sống văn hóa chính trị, nhưng không hiểu sao người Việt bao đời vẫn thực hành trong một “tâm thế hỗn giao” (theo giáo sư Trần Quốc Vượng), nhập nhằng, chiết trung. Người Việt không có tôn giáo riêng (chỉ có tín ngưỡng), nhưng bằng cách nào đấy những văn hóa và tôn giáo bên ngoài đến với họ đều rất dễ dung hòa.Ý đồ kiến tạo một bóng “râm” lớn được tạo bởi mái hiên trải dài đan cài cây xanh hiện trạng, nhằm giảm thiểu tối đa sự xuất hiện vật lý của công trình kiến trúc, đề cao tính “âm”, “nhường” lại tối đa sự hiện hữu cho di sản nhà thờ chính tòa có tính “dương” khá rõ rệt…“Quan hệ giữa công trình và bối cảnh rất dễ nhận biết, tuy nhiên bản thân kiến trúc thực tế khá mập mờ, quan điểm Á Đông “âm dương giao hòa” (lưỡng hợp), trong phần công trình “âm” có hình bóng của kiến trúc “dương”, được tính toán cẩn thận thông qua thiết kế vỏ ngoài công trình, đồng thời là thủ pháp giải quyết phần nào mâu thuẫn khi vừa muốn tạo lập hiệu ứng giảm thiểu tối đa sự chiếm lĩnh của khối tích, nhưng vẫn đáp ứng đầy đủ không gian phục vụ. Khối hình (prototype) giản đơn, nhập nhằng thị giác, đa hình vừa lạ lẫm, vừa gần gũi với quá khứ kiến trúc công truyền thống, hay dấu tích sót lại dạng cấu trúc nhà dài, hay đơn giản là một mái hiên lớn, phát triển theo dạng tuyến, đề cao tính bất toàn hoặc tiếp diễn của công trình”.Xem thêm hình ảnh:XEM THÊM:
{{item.text_origin}}